TRUYỆN FULL

[Dịch] Đại Quản Gia Là Ma Hoàng

Chương 1278: Chu Thiên Tứ Lão 2

CHƯƠNG 1278: CHU THIÊN TỨ LÃO 2 Gấp gáp gật đầu, mọi người cũng không phải kẻ ngốc, vội vàng đạp dưới chân, đồng loạt bay lên bầu trời, rời xa phạm vị ba động màu vàng bao trùm. "Ha ha ha. Một đám tiểu tử Thần Chiếu Thiên Huyền cảnh, bình thường, bốn người chúng ta vốn không để ý tới những con kiến hội các ngươi, chạy liền cho chạy. Nhưng lần này các ngươi dám xâm phạm lãnh địa Huyền Thiên Tông ta, tập kích cấm địa trấn bảo khố tông ta, tội đáng bị tru di. Bốn lão gia hỏa chúng ta, thân là cung phụng chí cao của tông môn, cũng không thể dễ dàng buông tha!” Ria mép khẽ run rẩy, một lão giả bất giác cười khẽ một tiếng, ngay sau đó, bốn lão giả đồng thời biến đổi thủ quyết, chợt thân thể bốn người bọn họ rốt cục bắt đầu di động, hoặc là nói, là vòng tròn của bọn họ di động thì càng thích hợp! Chỉ thấy bọn họ vẫn nhắm mắt không nói, thân thể cũng xoay quanh trung tâm, nhưng vòng tròn vô hình này, lại giống như một cái đĩa ném, vào một tiếng, liền bay qua lại giữa mọi người. Quanh người bọn họ, đầu cự long màu vàng đất còn đang không ngừng di chuyển, xoay vòng như lúc trước, nhưng cường phong cường đại do CỖ lực xoay tròn kia sinh ra, lại giống như thiên địa sụp đổ, áp sát về phía mọi người, trong nháy mắt đã tới. Mọi người thậm chí còn chưa kịp phản ứng là chuyện gì xảy ra, rầm rầm một tiếng, đã là máu thịt tung bay, vẩy thành một đoàn. Vòng tròn màu vàng đất kia trong nháy mắt đảo qua giữa đám

người, đã có mấy ngàn người mạc danh kỳ diệu biến thành một đống thịt vụn, vòng tròn kia lại quay đầu lại, quét một vòng, lại có thêm mấy ngàn người vĩnh viễn mất đi tính mạng. Chỉ là một lượt qua lại, trong vài hơi thở, đã có gần vạn người không còn sinh khí! Tất cả mọi người nhìn hết thảy, hoàn toàn sợ đến ngày người, vẻ mặt hoảng sợ chăm chú nhìn vào vòng tròn màu vàng đất, hai chân sớm đã nhịn không được run rẩy. Lạc Vân Hải cũng ngơ ngác nhìn tất cả, nhìn vòng tròn kia giống như máy xay thịt, đến thu hoạch tính mạng mọi người, trong lòng bất giác một trận kinh hồn bạt vía. Chờ hắn phản ứng lại, tính mạng ba vạn người đã trở thành hoa vàng của ngày hôm qua, lúc này hắn mới vội vàng hô to: "Tản đội hình ra, mọi người phân tán ra, chúng ta không phải đối thủ của bốn lão gia hỏa này, chỉ có thể tự mình đào mệnh!”. Vừa dứt lời, hắn dẫn đầu ra hiệu cho Phi Hổ quân, tất cả mọi người liền đồng loạt bay tán loạn ra khắp nơi! “A, thì ra chỉ huy giả ở chỗ này a!” Tựa hồ nghe được tiếng hò hét của hắn, một lão giả bất giác cười khẽ một tiếng, tiếp theo vòng tròn kia bỗng dưng quay đầu lại, hung hăng đánh về phía Lạc Vấn Hải. Trong lòng cả kinh, Lạc Vân Hải vội vàng chạy trốn, Nguyệt Nhi cùng Khuê Cương theo sát bên cạnh, nhưng tốc độ của bọn họ đâu phải là đối thủ của cao thủ Hóa Hư? Chỉ công phu một lần hô hấp, vòng tròn kia dĩ nhiên đã đuổi tới trước người bọn họ. Cảm thụ được CỖ uy áp khủng bố kia, khóe miệng Khuê Cương xui xuống, bất đắc dĩ lắc đầu, khóc lóc kể lể: "Ai, mạng ta xong rồi, mọi người nói xem, sư phụ công kích Huyền Thiên Tông đến tột cùng là vì cái

gì a, chẳng lẽ thật sự chỉ là vì giáo huấn bọn họ một chút? Nhưng bây giờ dường như là chúng ta là người bị giáo huấn a!” Nhìn hắn một cái, Lạc Vân Hải không nói gì, nhưng kiên định trong mắt lại không hề giảm chút nào.

Kỳ thật hắn cũng không biết nguyên nhân vì sao Trác Phàm lại làm như vậy, nhưng nếu Trác Phàm

muốn làm như vậy, hắn liền kiên cường đến cùng, đây chính là tín nhiệm mà cả Lạc gia và Trác Phàm đã ký kết. Cho dù là hiện tại hắn đã đi tới bờ vực sinh tử, nhưng vẫn không có nửa phần hối hận!

Chương này chỉ có thể đọc trên ứng dụng di động

Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.

Tải ứng dụng ngay

Tải xuống trênApp Store
Tải xuống trênGoogle Play

* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo

QR code

Quét mã QR để tải xuống ứng dụng

Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất