CHƯƠNG 1936: SINH LỘ XA VỜI Thiên Đế hưng phấn điên cuồng cười, còn Trác Phàm càng cảm thấy thể nội bứt rứt đau đớn.
A! Phốc! Một vầng thất thải hào quang thấu thể bay ra từ thể nội Trác Phàm, giống như Sở Khuynh Thành, lao thẳng lên trời, nhập vào đôi mắt kia.
"Đại đạo của Bá Đế, đắc thủ, hừ hừ hừ!" Thiên Đế nở nụ cười hài lòng. Nhưng Trác Phàm vẫn khàn giọng liệt phế rống to, từng thất thải quang hoàn bị hút ra.
Sở Khuynh Thành thở hổn hển, mắt thấy Trác Phàm thống khổ gào thét, không biết sao, trước mắt nàng trở nên mơ hồ, trong đầu, từng hình ảnh mơ hồ dần dần hiện lên. Như thể từng có lúc, nàng từng gặp tràng cảnh như vậy, hắn đau khổ rống to, đau đớn hơn rất rất nhiều nỗi khổ mà nàng vừa chịu.
Sở Khuynh Thành không khỏi nghẹn ngào, từng bước một lết về phía Trác Phàm, nàng lại không còn bao nhiêu khí lực, mỗi lần chỉ có thể di động mấy cm mà thôi, cuối cùng không lưu loát lầm bầm: "Trác Phàm. . ."