CHƯƠNG 687: LINH KHÔI(1) "Ai, các vị thứ lỗi, thứ cho Trác mỗ vô năng, không thể bảo vệ tốt mọi người, để kẻ xấu bắt đi một người, thực sự hổ thẹn!" Trác Phàm thở sâu, ấp ủ cảm xúc, xoay người lại, áy náy đến trước mặt mọi người, thở dài thở ngắn nói.
Lệ Kinh Thiên đi bên cạnh hắn, thì là da mặt khẽ run, không còn gì để nói.
Trác quản gia vì tương lai Lạc gia, vì thu mua nhân tâm, mà thu liễm tính khí thô bạo ngày thường, thật là khó được. Nếu không, vừa mới rồi, thống lĩnh áo đen há có thể bắt đi một con tin?
Mọi người Vân gia thì liên tục khom người bái tạ, cảm kích nói: "Trác quản gia nói quá lời rồi, nếu không phải có ngài kịp thời xuất thủ, trên dưới Vân gia chúng ta không biết sẽ phải chịu kết cục bi thảm bực nào, ngài sao lại nói lời như vậy? Là chúng ta phải nói lời cảm tạ ngài, chỉ là, chúng ta còn có một việc không hiểu, Vân gia chúng ta luôn luôn thiện chí giúp người, sao lại gặp phải tai nạn như thế?"
Trác Phàm cười thầm trong lòng, nhưng trên mặt vẫn hiện vẻ cảm thán: "Thế đạo hiểm ác, người tuy vô tội, nhưng mang ngọc có tội! Vân gia chính là Kỳ Môn dị tộc, sao lại không khiến cho người ta ngấp nghé đâu? Huống hồ là hiện tại, đế đô rồng rắn lẫn lộn!"