Khi Triệu Phong chú ý đến Triệu Yển, liền thúc ngựa chậm rãi tiến tới.
“Ngẩng đầu lên.” Triệu Phong lạnh lùng nói.
Đối mặt với Triệu Phong, kẻ giết người không chớp mắt, Triệu Yển căn bản không dám chống cự, cái gọi là vương quyền uy nghiêm giờ đây đã tan thành mây khói, chỉ đành run rẩy ngẩng đầu lên.
Nhìn thấy Triệu Yển, Triệu Phong không nhịn được cười thành tiếng.
Chỉ có điều, với khuôn mặt đầy máu tanh, nụ cười của Triệu Phong cũng cực kỳ đáng sợ, làm Triệu Yển run lên bần bật.