Lý Do lắc đầu, cung kính đáp: “Điệt nhi không cầu bá phụ tha thứ cho gia phụ, lần này bồi tội cũng chỉ là tận tình nghĩa của người làm con mà thôi.”
“Dù sao.”
“Điệt nhi hiểu rõ bá phụ, nếu gia phụ không làm chuyện gì thật sự không thể tha thứ, bá phụ với tư cách là tri kỷ ngày xưa, chắc chắn sẽ không lạnh nhạt như vậy.”
Nghe Lý Do nói, khóe miệng Hàn Phi cũng nở một nụ cười, sau đó nói: “Ta vẫn nói câu đó, Lý Tư là Lý Tư, ngươi là ngươi.”
“Ngươi đứng dậy đi.”