CHƯƠNG 1031: NÀNG CÒN SỐNG
Ngày xưa Phong Bất Toàn cũng được coi là quý khách của Châu Mục phủ, quen cửa quen lối. Trải qua tầng tầng thông truyền, rất nhanh đã được U phi tiếp kiến.
Trong một ngôi đình u tĩnh có thể nhìn ra biển lớn, một cô gái ngồi im trước song cửa, một vành trăng khuyết lơ lửng trên tầng mây, thần tình của nàng thanh lãnh, nhè nhẹ vỗ về con mèo nhỏ trong lòng. Đôi mắt hướng về bên ngoài cửa sổ nhưng lại không nhìn biển cả, không nhìn trăng sáng, ánh mắt lơ đãng không biết đang nhìn về miền hư không nào.
Ngược lại, mèo nhỏ dùng đôi mắt xanh ngọc lấp lánh quan sát Phong Bất Toàn ở trước mặt, sau đó kêu meo một tiếng, lộ ra biểu cảm vô vị rất giống con người. Nó cúi đầu xuống liếʍ móng vuốt, trên trán lộ ra một vầng trăng bạc tinh xảo.
Phong Bất Toàn nói: