CHƯƠNG 1207: CHỜ
“Cái này được chưa, mau ngồi xuống đi, ta còn phải thu dọn nữa! Á!”
Thu Hải Đường cảm thấy eo bị siết chặt, thân thể không tự chủ được mà nhào về phía l*иg ngực của hắn, bộ ngực mềm mại cao vυ"t áp sát vào ngực hắn, tuy cách vài lớp lụa mỏng nhưng cũng khó mà ngăn chặn cảm giác mềm mại mà lại tràn ngập sự uyển chuyển đàn hồi.
Lý Thanh Sơn vung ngón tay gạt một cái, cửa tủ đồ lập tức mở ra. Hắn không kìm được mà cười ha hả vì trong đó chứa những chiếc áσ ɭóŧ, chẳng trách Thu Hải Đường lại sốt sắng như vậy.
“Thả ta ra!”