CHƯƠNG 1214: TỈNH
Mà trên chiếc lưng trơn bóng của nàng cũng có một con rắn, đó còn là một con rắn nhỏ diễm lệ. Nhưng hiện tại nó đã lớn hơn nhiều, cuộn lại thành hình số 8, tự cắn lấy đuôi tựa như muốn nuốt Chửng thân mình, nhưng mà lại chẳng nhúc nhích như là rơi vào ngủ say.
Trên khuôn mặt tái nhợt của nàng hiện ra nụ cười.
Nhớ lại tình cảnh khi đó, mấy chục con rắn độc địa ngục cắn xé tán loạn ở trên người nàng. Vốn dĩ cực hình địa ngục này có tính gián đoạn, nhưng mấy chục con rắn tồn tại có nghĩa rằng sự đau đớn kia sẽ không ngừng nghỉ, đây mới là tình hình chân thật nhất của những linh hồn rơi vào địa ngục kia.
Nhưng nàng sẽ không ngồi chờ chết đâu, nàng vẫn duy trì chút tỉnh táo trong cơn đau đớn tựa như sụp đổ, điều con rắn nhỏ diễm lệ ban đầu nuốt Chửng từng con rắn độc khác.