CHƯƠNG 1229: NGỘ
Từng cọng hoa xuyên qua đất bùn, nhanh chóng sinh trưởng, luồng lực lượng lớn như thế kia đỡ cả người nàng vọt lên phía trên, rất nhanh đã phá mở mặt hồ, nở ra từng đóa hoa sen.
Đột nhiên nàng hơi hơi hiểu ra, khoanh chân ngồi ở đầu thuyền, khép hai mắt lại, hít sâu một hơi, để hương hoa hoàn toàn thẩm thấu vào lục phủ ngũ tạng.
Bên cạnh nàng, từng đóa hoa sen bắt đầu phai tàn, nàng mặc cho từng cái đài sen rơi vào trong hồ nước âm u, lại từ trong bùn đọng mà vươn ra rồi nở rộ, từ một hóa mười, từ mười hóa trăm, chen chúc đầy mặt hồ, quây xung quanh thuyền nhỏ, tầng tầng lớp lớp bao trùm lấy nàng.
Bên trong thấp thoáng truyền ra tiếng nức nở, rồi dần biến thành tiếng khóc xé lòng.