CHƯƠNG 1271: CUỒNG NGẠO
Hắc Long bay lượn khắp bầu trời, xuyên qua giữa những tia sáng, lúc ẩn lúc hiện, lúc to lúc nhỏ, khiến đám tu sĩ Kim Đan vây công lần nào cũng thất bại. Mà Hắc Long thì giương nanh múa vuốt, đánh đấm lung tung tựa như sói vào bầy dê, tuy số lượng dê nhiều, nhưng chỉ dựa vào sừng và móng thì chỉ tạo ra một vài vết thương cho sói mà thôi, hoàn toàn không tạo ra được tác dụng mang tính quyết định.
Hắc Long bỗng há miệng rồng ra, lộ ra chiếc miệng đầy răng rồng tựa như đao, sau đó nó chợt phun ra một ngọn khói đen, bao phủ một tên tu sĩ Kim Đan trong đó. Tu sĩ Kim Đan kia tự phụ vì có pháp y hộ thể nên cũng không quá để tâm, nhưng pháp y lại nhanh chóng bị nhiễm đen và mất đi linh tính khiến hắn khϊếp sợ đến mức vội vã lùi về sau, trong nháy mắt đã bay ra hơn mười dặm.
Trong lòng đám tu sĩ dần nảy sinh sự sợ hãi:
“Sao hắn lại mạnh như vậy!”