CHƯƠNG 1281: QUẢ TRÍ TUỆ
Lý Thanh Sơn cũng đi tới bên ngoài hang động, nhìn Hoa Thừa Lộ bận rộn lượn qua lượn lại giữa những đóa hoa tựa như con bướm. Giọng nói của Đại Dung Thụ Vương lại vang lên bên tai:
“Đến đây đi, tới lấy lễ vật của ngươi!”
Lý Thanh Sơn đi tới một tán cây dựa theo chỉ dẫn của Đại Dung Thụ Vương, cành cây và lá cây nhằng nhịt đan xen khắp nơi, tầm mắt không thể nhìn xa hơn một trượng. Hắn bỗng thấy cành cây hơi đong đưa, đám lá cây cũng dồn dập tránh ra, mở ra một con đường.
Lý Thanh Sơn đi tới cuối con đường, lập tức nhìn thấy một đóa hoa nhỏ vô cùng đánh thương nở ở trên một cành cây thô to, tựa như mấy trăm sợi lông nhỏ mảnh tụ lại thành một cụm, màu sắc chuyển từ trắng lên đỏ, rất không nổi bật, không tỉ lệ thuận tí nào với dáng vẻ khổng lồ của Đại Dung Thụ Vương, cũng không thể nào sánh với hoa Thái Dương to lớn xán lạn kia,