CHƯƠNG 1290: CHẠY
Lý Thanh Sơn vẫn nhíu mày, cảnh tượng xung quanh biến ảo, nhưng mê trận vẫn tồn tại. Mà ma tâm làm con ngươi đã bé lại một nửa, trận chiến này hao phí không nhỏ.
Mỗi một đấu trường đều có diện tích vài chục dặm vuông, quái thạch thế này chỉ sợ là có hàng ngàn hàng vạn, nếu phá nát từng khối thì tin là sẽ có thể phá vỡ pháp trận, nhưng thế thì phải đi phá đến tận lúc nào chứ, hơn nữa tất nhiên sẽ lãng phí đại lượng thời gian tinh lực, còn phải hao hết ma lực của một viên ma tâm.
"Sớm biết thì đã tìm mấy người của Âm Dương gia tới giúp đỡ phá trận rồi!"
Lý Thanh Sơn suy nghĩ, lại cũng hiểu rõ điều này chỉ có thể nghĩ mà thôi. Tuy hắn nhìn như anh hùng cứu vớt mọi người, nhưng cũng là cuồng đồ kết tử thù với Tự Khánh, e rằng không có mấy người muốn liên quan đến hắn, đứng ra đối địch với Tự Khánh.