CHƯƠNG 1300: CHẾT
“Tự Khánh, ta và ngươi không chết không thôi!”
Trên Phi Vân đài, tay Tự Bảo đang mắc lều che nắng, chợt thấy mười mấy đạo độn quang bay về phía chân trời, thế là nói rằng:
“Nhanh quá, Bắc Nguyệt này đúng là to gan. Có điều, hắn có thể thoát khỏi sự truy sát của Mặc Vũ hay không!”
Không ngờ một cuộc tỷ thí mà nói kết thúc là kết thúc.