Mà đám người trên đài cao kia từ già đến trẻ đều có đủ,"tỉ lệ" của tế phẩm vô cùng bình thường. Không lẽ là tín đồ trung thành? Nhưng mà nhìn họ run lẩy bẩy, vẻ mặt sợ hãi thì cũng không có chút tinh thần hiến thân nào.
Vu Vương Thực Cốt giống như quên mất chút khó chịu lúc nãy, cười giải thích:
"Đạo hữu đừng có thấy họ bình thường mà lầm, tế phẩm mà chúng ta muốn hiến tế cũng không phải loại bình thường, đạo hữu cứ tiếp tục xem đi rồi sẽ biết."
Đại Vu Chúc đột nhiên kêu to, bắt đầu múa may trên đài cao, Vu Chúc và các vu dân Thực Cốt ở bên dưới cũng bắt đầu ồn ào theo.
Chỉ có những người trên đài cao còn đang mê mang không biết nên đi đâu. Đại Vu Chúc lại kêu to, đột nhiên hát vang, hát một lời chúc không có giai điệu, giống như tiếng quát mắng đầy nghiêm khác, lại giống như lời nguyền rủa ác độc.