Mắt thấy kế hoạch của Cùng Kỳ sắp thành công rồi, khi sắp thua thì cuối cùng lớp phòng ngự hoàn mỹ của Linh Quy cũng xuất hiện một xíu kẽ hở, ma tính ăn mòn chút tỉnh táo cuối cùng của Lý Thanh Sơn.
Đúng vào lúc này, một tiếng hót hoa lệ chợt vang vọng trong thức hải, vào lúc Linh Quy cũng không bó tay thì Phượng Hoàng bỗng vung đôi cánh như lửa, bay vút lên.
Lý Thanh Sơn mới tu Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh đến tầng thứ hai mà thôi, hơn nữa vẫn chưa lĩnh ngộ được thiên phú thần thông thứ hai, thuộc về loại thần thông yếu nhất trong bốn loại thần thông mà hắn hiện đang tu luyện. Vì thế Lý Thanh Sơn vẫn chưa nghĩ tới việc dùng nó, giờ phút này chỉ là phản kháng theo bản năng, không tự mình ngầm chịu đựng như Linh Quy, tấm lòng Phượng Hoàng cao thượng nhưng không chịu đựng được sự nhục nhã như vậy.
Nhưng mà Phượng Hoàng thực sự quá yếu, dưới sự thúc ép của Ngưu Ma và Hổ Ma mà còn như ngọn nến trước gió, dường như có thể tắt bất cứ lúc nào, thế nhưng Phượng Hoàng Chi Hỏa lại không ngừng xua tan sự u ám vô cùng vô tận, cất giọng ca vang!
"Phượng Hoàng Niết Bàn Tâm bất tử! Hóa ra ta cũng có đôi chút gọi là tấm lòng cao thượng."