Đám người Cộng Uyên vốn nên lập tức chạy về Nam Hải, sở dĩ họ còn đứng lại ở đây là vì đang đợi Lý Thanh Sơn trở về. Nếu như không có hắn thì trận chiến này khó mà thắng được, không cần nói thêm gì về sức mạnh của bản thân hắn nữa. Diệp Đoạn Hải và Vạn Độc lão tổ đều vì hắn mà đến, Nam Hải Thần Ni ra tay cũng chủ yếu vì sự ưu ái đối với Tiểu An, không có ba vị đại tu sĩ này cứu viện thì đến Hỏa Dung sơn chính là chịu chết. Bây giờ đại chiến kết thúc, tất nhiên không thể đi thẳng một mạch được.
Vẻ mặt Kê Trường Phong sảng khoái vì báo được thù lớn, lại có chút lo lắng:
"Dã Nhân vương sẽ không gặp chuyện gì đâu nhỉ!"
"Yên tâm đi, mạng hắn rất dai."
Cộng Uyên nhìn chăm chú không chớp mắt vào bên dưới hồ núi lửa sôi trào, nhưng khóe mắt không thể tránh được mà rơi vào trên Thần Mộc Ngô Đồng, nàng cũng từng có lúc nghĩ đến việc công phá Hỏa Dung sơn, chặt đi Ngô Đồng Thần Mộc. Hiện tại nàng rất vui mừng, cũng may là Thần Mộc Ngô Đồng không đứng về phía Thôn Hỏa nhân, bằng không lần này thật sự có nguy cơ toàn quân bị diệt.