"Máu thịt ngon quá, ta nhớ mùi vị của ngươi rồi, ngươi là Lý Thanh Sơn, yên tâm, ta sẽ không quên mối thù này đâu. Ta phải khiến cho ngươi tận mắt nhìn thấy người thân của ngươi từng người từng người chết thê thảm trước mặt ngươi!"
Thiên Tu Vương vừa phát ra tiếng nguyền rủa ác động, vừa nhanh chóng rơi xuống ma quật. Trong nháy mắt, hơn nửa cơ thể của hắn đều rơi vào trong ma quật.
"Muốn chạy trốn à!"
Lý Thanh Sơn đánh một quyền xuống, yêu khí cuồn cuộn hóa thành sức mạnh chấn động. Hắn đánh một quyền vào hư không, vết nứt giống như tia chớp màu đen lan tràn ra bốn phương tám hướng, tựa như một bức tranh vỡ vụn, ngay cả ánh trăng cũng bị tách rời.
"Làm sao có thể chứ!"