Hắn vừa từ Vạn Độc Giáo trở về, hắn đến đó để giao "con mồi" mới thu hoạch được cho Tiểu An, dù con mồi ngày càng ít nhưng tình hình của Tiểu An ngày càng càng có chuyển biến tốt khiến hắn cũng cảm thấy nhẹ nhõm, tâm trạng cũng trở nên vui vẻ, luôn luôn sẵn sàng và không ngừng cố gắng trong trận đại chiến tiếp theo.
Nhưng Cộng Uyên mặc kệ hắn, nàng không phải loại cuồng chiến đấu như hắn, nàng căn bản không thích đánh nhau, sức lực kiệt quệ còn khó khôi phục hơn tiêu hao tinh lực. Nếu không phải nhờ Lý Thanh Sơn dùng phương pháp song tu để giúp nàng tĩnh tâm trừ tâm ma thì nàng đã sớm không chịu nổi. Ngoại trừ lần Vũ Khuê Vương, nàng chưa từng theo hắn trở lại Vạn Độc Giao lần nào nữa, thay vào đó là tìm thấy một cái hồ để nghỉ ngơi và chờ đợi hắn trở về.
Đột nhiên nàng cảm thấy trên mặt lan xuống đến một tia ấm áp, tay của Lý Thanh Sơn nhẹ nhàng vuốt ve gò má mịn màng lạnh như băng của nàng, dịu dàng nói:
"Uyên nhi, ngươi mấy ngày nay vất vả rồi!"
Cộng Uyên vẫn nhắm mắt, giống như đang ngủ.