Vị Ma Đế kia đã vượt qua khoảng hư không vỡ vụn đuổi theo hai người họ, rõ ràng bản tôn vẫn ở ngoài ngàn dặm nhưng ma khí do hắn phóng ra lại hóa thành luồng kiếm khí cuồn cuộn lao tới, tràn ngập trong ma quật.
Lý Thanh Sơn vội vàng dẫn theo Cộng Uyên bay ra khỏi ma quật. Cảnh tượng trước mắt thay đổi, hai người lại về tới Nam Cương. Họ lại cảm thấy phần da thịt phía sau lưng hơi nhói, kiếm khí của Ma Đế vẫn theo sát phía sau, nó đã xông ra khỏi ma quật, khí thế khó mà ngăn cản được!
Ngay lúc ma khí sắp nuốt chửng bọn hắn thì cứ như phải chịu sự trói buộc vô hình nào đó, vỡ vụn rồi tiêu tán trong không trung.
Sự trói buộc của pháp tắc thiên địa thì dù là Ma Đế cũng không thể phá vỡ, ngay cả lực lượng mà hắn phóng thích ra cũng sẽ bị áp chế.
Ma Đế ngừng lại ở chỗ cách lối ra của ma quật khoảng mấy trăm dặm, hắn đứng vững vàng trong ma khí cuồn cuộn. Nhìn qua, đó là một nam tử trung niên với râu ria xồm xoàm, mặt mũi tràn đầy vẻ đau khổ. Hắn mang giày sợi đay, trên người mặc áo ngắn vải thô, đeo trên lưng một thanh trường kiếm, ở eo lại dắt thêm một thanh. Không giống như Ma Đế kinh khủng vô cùng độc ác mà giống như kiếm khách hành tẩu giang hồ bình thường.