Cái đầu của Cùng Kỳ lại rũ xuống phía dưới một chút, lôi đình và Cương Phong bốn phía bắt đầu oanh kích lên thân thể hắn nhưng bị một vòng ma vương mờ mờ ngăn trở.
Pháp tắc thiên địa giống như gông xiềng vô hình, thực lực càng mạnh, cảnh giới càng cao thì sự bài xích cũng càng lớn. Cùng Kỳ có mạnh hơn nữa cũng không chống lại được toàn bộ thế giới này, nhưng mà vẻ thản nhiên không chút che giấu lại còn khủng bố hơn cả là sự uy hiếp lạnh lùng.
"Mạng ngươi!"
Lý Thanh Sơn ngừng cười, nói kiên quyết.
Trong phút chốc thời không như khựng lại, tuy rằng cũng muốn "chỉ cần có núi xanh, lo gì không có củi đốt", nhưng cũng nhớ rõ có người từng nói với hắn rằng: