"Thế nào, ngươi còn muốn che chở cho tiện nhân này à? Nàng còn nói muốn giết ta đấy!"
"Buồn cười thật, một nam nhân còn chẳng bảo vệ được hài tử của mình mà còn có mặt mũi để ra lệnh!"
Minh Phi và U Phi lại cùng nhau chỉ hướng oanh tạc về phía Sở Liệt Vương. Mà đây có lẽ là tiếng nói chung duy nhất còn sót lại giữa hai người.
Lồng ngực Sở Liệt Vương phập phồng, như đã giận dữ đến cực điểm nhưng lửa giận này lại không thể nào giải tỏa.
Khi mọi người ở đây đều cho rằng tình hình này không thể nào cứu vãn được nữa, đột nhiên có một giọng nói vang lên: