Con rùa to lớn cõng hành cung, tiến về phía trước trong tiếng hò hét như núi gào biển gầm, đại quân Tu La mở đường giữa dòng người.
Các người đẹp vờn quanh trong hành cung, ngoài Dương Diệu Chân thì ai cũng mang theo hài tử. Ai nấy cũng nhìn hắn bằng ánh mắt sùng kính, đám hài tử càng kích động đến mức khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ chót.
Từ cổ chí kim, có ai lại được hưởng tiếng tăm như này?
Nếu là vào mười sáu năm trước, ai mà ngờ sau này mình lại phải cùng trượng phu với người khác. Nhưng hiện tại mọi người đều cảm thấy đó là chuyện đương nhiên, có lẽ chỉ có nữ tử ở trước mặt hắn kia mới có tư cách khiến hắn trung thành cho đến chết. Thế nhưng nhiều năm trôi qua như vậy, có thể khẳng định giữa bọn họ không có tư tình gì.
Lý Thanh Sơn và Cố Nhạn Ảnh ngồi đối diện nhau, Cố Nhạn Ảnh cười nói: