Lâm Huyền nghĩ về quá khứ mà nàng ta đã nói, hắn cảm thấy ghê tởm trong lòng, nhưng sự ghê tởm này nhanh chóng biến thành sự kinh ngạc, một cơn đau đớn còn lớn hơn vừa rồi gấp mười gấp trăm lần bỗng nhiên tràn vào linh hồn hắn.
Hắn đột nhiên trợn to hai mắt, trong miệng phát ra âm thanh "cạch cạch" không có chút ý nghĩa nào. Nỗi khổ đến từ địa ngục này, cho dù có là Thiên nhân chuyển thế, cũng không thể nào chịu đựng nổi. Hơn nữa, cách nàng ta tu luyện gần như là điên cuồng, cùng sống với hàng trăm hàng ngàn con rắn từ địa ngục, không phải chỉ là mượn sức mạnh của địa ngục, mà có thể nói rằng nàng ta chính là một tòa địa ngục sống.
"Đây chính là món đồ tốt nhất của ta, ngươi có thích không? Yên tâm đi, ta sẽ thỏa mãn ngươi một cách triệt để nhất."
Đôi mắt của Tiền Dung Chỉ không biết từ lúc nào đã biến thành một đôi mắt rắn lạnh lùng. Trên mặt nàng mọc đầy đầu rắn đến từ địa ngục, ngay cả cái môi đỏ thắm và cái lưỡi thơm thơ cũng chứa chất độc của rắn, và chúng đang rít lên và phun ra nọc độc.
Lâm Huyền sắc mặt tái nhợt, gân xanh nổi lên, nghiến răng nghiến lợi nói ra hai chữ ra hai chữ: