"Thú vị, vậy ta liền chờ ngươi ở Long Châu."
Tiếng nói của Tự Long vừa dứt, một cành lá xanh ở trước mặt Lý Thanh Sơn bỗng nhiên bị đứt, hắn bỗng nhiên ngẩng đầu lên thì thấy ban đầu vốn là một tán cây xanh sẫm, trong thời gian ngắn đã bị nhuộm vàng hơn một nửa, lại thêm một cái chớp mắt thì toàn bộ đã biến hết thành màu vàng, trời đầy ảm đạm. Cứ như thể con người ta bị bạc đầu chỉ sau một đêm ngắn ngủi.
Lại nhìn biển cây ở vạn dặm, chúng cũng biến thành một đại dương màu vàng.
"Thụ Vương gia!"
Tất cả mọi người trong thành đều hốt hoảng kêu lên.