Khi đó, hàng ngàn người đã tụ tập ở bãi đất trống trước núi, có nam có nữ, già có trẻ có, tu vi cũng có cao có thấp. Có người đã đợi ở đây cả tháng trời, xem ngày khảo hạch, nhưng cũng đã lâu không thấy người của Vạn Tượng tông.
Lý Thanh Sơn đột nhiên ngẩng đầu, kim quang lấp lánh trên bầu trời nhanh chóng trở nên lớn hơn.
Rầm một tiếng, cát đá bay tứ tung, đất rung núi chuyển, một con Tam Túc Kim Thiền từ trên trời rơi xuống.
Lý Thanh Sơn giơ tay chắn gió cát, ngẩng đầu nhìn lên, đối diện chính là một đôi mắt phượng hẹp dài, bởi vì tràn đầy ý cười mà suýt chút nữa nheo lại thành hai cái khe, nhưng lại khiến người ta nhìn không rõ ánh mắt, thậm chí không thể xác nhận liệu hắn có đang nhìn mình hay không.
Lý Thanh Sơn cảm thấy như mình đang bị theo dõi.