Làm người không thể che giấu bản thân hoàn toàn, đặc biệt là lúc xử lý chuyện mà mình thích làm nhất.
Mặc dù Lý Thanh Sơn cảm giác có người giám thị mình, nhưng hắn không có ý định thay đổi tác phong làm việc. Đó là thói quen khi chiến đấu của hắn nên tất nhiên cũng có khí chất quen thuộc bốc lên.
Ngoài Nguyễn Dao Trúc không thích tranh giết, hiện giờ vẫn đang u mê ra thì ba vị đệ tử chân truyền khác đều cảm nhận rõ ràng được khí chất này. Đó là khí chất của một người đã trải qua hàng trăm trận chiến, sát phạt quyết định lắm. Tất nhiên cũng từng trải qua vô số cuộc đánh giết sinh tử thì mới có thể đánh tiêu sái và ung dung như vậy được.
Họ thầm hận bản thân lại bị khuôn mặt trông thì vô hại kia che mờ mắt, không hẹn cùng nhìn về phía Nhạc Thiên, nói:
"Hừ, lại để ngươi cược đúng rồi!"