Còn thần điểu phượng hoàng hầu như là vật cưỡi quý hiếm nhất trên thế gian.
Vật cưỡi của đại sư huynh Lâm Huyền chẳng qua cũng chỉ là một đầu cự long mà thôi. Long tộc dường như vô cùng ngạo mạn, nhưng thật ra rất co được dãn được. Hoặc là lợi ích để thu hút, hoặc là thu phục, có được một vật cưỡi như chân long hoàn toàn không phải là ảo tưởng.
Sự dè dặt và kiêu hãnh của phượng hoàng là ăn sâu vào trong xương tủy, không phải ngô đồng không đậu. Không luyện thực không ăn, không phải lễ tuyền không uống. Ngay cả khi bị bạo lực hàng phục. Thà chết cũng không khuất phục.
Số lượng phượng hoàng ít hơn nhiều so với Long tộc. Nói chung, mặc dù Long tộc am hiểu chinh chiến hơn, nhưng điều tu hành giả cần nhất chưa bao giờ là sức mạnh, mà là tuổi thọ. Chỉ cần có tuổi thọ đủ dài thì sẽ luôn có sức mạnh, hơn nữa còn thuộc về sức mạnh chân chính của mình.
Phượng hoàng là vật cưỡi có thể kéo dài tối đa tuổi thọ của tu hành giả.