"Hừ, lần này quả thật là chả ra làm sao cả!"
Bây giờ nghĩ lại, trong lòng vẫn còn cảm thấy rùng mình, nhưng may mắn thay, cuối cùng cũng đã xóa bỏ được hết tất cả những bức tượng thần Phật lộn xộn ở sau lưng đi, trong lòng cũng cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm. Đúng lúc này, sự mệt mỏi giống như thủy triều đang dâng tràn lên, hắn ngáp dài một cái rồi lẩm bẩm nói:
"Ta muốn ngủ một giấc."
Tiểu An ôm ngang lấy hắn, rồi đặt lên chiếc giường lớn mềm mại, nhưng vẫn ôm lấy hắn ở trong lòng.
"Nha đầu này..."