Khi mỗi một ma tộc chết trận, ma vân trên bầu trời lại dầy nặng lên một chút.
Tuy rằng Hắc Vân Thành xây trên núi cao khiến Ma Vực không thể tiếp tục mở rộng cương vực, nhưng hiển nhiên họ đã chuẩn bị từ trước. So với phía trước đang chiến đấu khí thế ngất trời, thì đại doanh ma vực ở phía sau lại vắng lặng một cách tương phản, mơ hồi đối lập với Hắc Vân Thành cao vút trong mây.
Như hai con thú khổng lồ đụng độ ở đường hẹp, bây giờ chỉ mới đang gầm gào thăm dò mà thôi. Tới khi đại chiến sẽ bắt đầu bùng nổ.
Lý Thanh Sơn chợt tỉnh táo tinh thần, thoát khỏi tã lót, chân tay loạng choạng đứng dậy. Hắn trần truồng đứng trên đỉnh núi, chống eo cười to:
"Khặc khặc, ta phải ra trận rồi!"