Lý Thanh Sơn có trực giác trong tay "bản thân" chắc chắn có vũ khí có thể dồn hắn vào chỗ chết. Có lẽ lấy được từ Quy Khư, cũng có lẽ lấy được từ chỗ vị Đại Thánh khác.
"Nếu đã vậy thì tại sao không thả cho bản thân một con đường sống? Cứ thế chia ra mỗi người một ngả..."
Triều Thiên Kiêu liếm môi, cố tình dùng chuyện cười để che giấu nỗi lo lắng trong lòng: "... Ta cũng có thể đổi khẩu vị, còn đồng quy vu tận thì chơi hết vui rồi!"
"Yên tâm! Dù thế nào thì Lý Thanh Sơn vẫn sẽ sống tiếp, nếu không ai sẽ là người đi tiếp trên con đường Cửu Thiên chứ? Người đó không nhất định sẽ là ta!"
Nếu thực sự phải đi tới mức độ đồng quy vu tận thì hắn sẽ không hề do dự. Nếu phải hi sinh bản thân mới có thể thành toàn cho nguyện vọng của chính mình thì cứ hi sinh thôi!