Nếu không khiêu chiến kẻ mạnh thì chiến đấu chẳng có ý nghĩa gì nữa. Cứ mãi ức hiếp kẻ yếu sẽ làm tổn hại tới chiến tâm, mấy đi sự chiếu cố của Thiên Ý.
Nhưng khiêu chiến kẻ mạnh nói nghe thì dễ dàng, khi bắt tay vào làm thật chẳng khác nào tự ngược bản thân.
Để tránh việc làm lộ thân phận, hắn không thể sử dụng bất kỳ sức mạnh nào của tộc La Hầu cả, đồng nghĩa với việc mang theo gông cùm rất nặng để chém giết với người mạnh hơn mình. Kết quả tất nhiên là thường xuyên thất bại, toàn dựa vào sự chiếu cố của Thiên Ý mới không chết trận.
Mà chút may mắn này cũng đã chấm dứt tại đây.
Bây giờ đối thủ của hắn là một vị Đấu Thần A Tu La, cảnh giới tương đương với Nhân Tiên hoặc Tà Thần. Mà sức chiến đấu lại đủ để nghiền ép một Nhân Tiên hoặc Tà Thần bình thường.