Hắn lập tức điều chỉnh lại tâm tư, dựng một bức tường vây cao lớn để ngăn chặn con mắt đang nhòm ngó kia.
Đúng lúc này, lồng ngực hắn đột nhiên đau xót, miệng phun ra một búng máu tươi!
Ni Đạt đứng ở chân trời phía xa, trong tay nắm một trái tim ướt đẫm máu vẫn còn đang đập thình thịch.
"Trong lúc tranh giết sao lại không tập trung?"
Trên người Lý Thanh Sơn không có một vết thương nào, nhưng lồng ngực lại trống rỗng. Đó chính là trái tim của hắn.