Hắn chậm rãi chuyển động đầu như rada, hàng tỉ giọt nước mưa chảy dọc theo sáu cạnh lục giác. Ánh mắt sâu lắng hơi chuyển động, tựa như có thể nhìn xuyên qua hư không vô tận, nắm được một sợi tơ số mệnh.
Hắn đột ngột khóa chặt một hướng, nói:
"Thấy rồi!"
Cơn mưa vẫn rơi xối xả, còn hắn thì biến mất giữa màn mưa.
Sắc trời nhanh chóng tối sầm, từ xưa Ma Vực đã ngày ngắn đêm dài rồi.