Khi Phong Thần chi dực mở rộng, chúng hòa vào trong cuồng phong cắn nát toàn bộ xúc tu, đâm thủng con ngươi. Khuếch trương lên to hơn gấp mấy lần ở mê cung máy, nhưng vẫn tiếp tục tích trữ vào cơn bạo phong, xen lẫn đó là tiếng sấm chớp giật rền vang.
"Cửu Anh, ta đã tới!"
Trong lúc Lý Thanh Sơn đứng sừng sững trong giông bão, bão táp đã tích lũy tới mức cao nhất, khẽ rung lắc Phong Thần chi dực.
Ầm ầm, huyết cung bị phá vỡ, sấm gió rền vang, lao vọt vào nơi sâu nhất của Huyết Mê Cung.
Tiến quân thần tốc một đường, phá tan từng vách ngăn chắn trước mặt, khi gặp phải ma tộc lại càng không hề nể nang giết chết. Vào lúc này hắn không còn thấy do dự hay thương hại nào trong lòng nữa, chỉ còn sót lại sự khát máu và tàn bạo.