Lửa rừng đốt không ngừng, gió xuân thổi lại sinh.
Kỳ Lân đạo, sinh sôi không ngừng.
Vị Lôi Đình Cự Thần gầm lên giận giữ, không hề nương tay bắt đầu điên cuồng tàn sát.
Cửu tử Tà Thần tâm ý tương thông, mấy huynh đệ vừa chết ý chí đã tan vỡ. Nhưng vào lúc này, Lý Thanh Sơn đã trải qua hàng tỷ lần chết đi, tất cả đều là chính hắn chết thật. Không thể thay thế, không thể trốn trách, chỉ có thể cắn răng chịu đựng những thống khổ vô cùng vô tận này, tựa như Ma Vực, tựa như Ma thổ này.
Không thể tránh khỏi cái chết, mãi mãi không dừng thống khổ.