Khi Phệ Không Thú với cái tên Thâm Lam không ngừng ngao du, chiếm đoạt trong hư không thì Ngũ châu thế giới cũng liên tục khuếch trương theo. Gần như một giây mỗi phút đều có một vùng đất mới, đại dương và bầu trời được sinh ra. Theo đó xuất hiện những động thực vật muôn hình vạn trạng và thổ dân tại những vùng đất đó.
Ban đầu còn cần Thần của thế giới đó, vốn là Lý Thanh Sơn bắt đầu phân chia một lượt: Động vật là ở Yên thú đại lục, nhân loại thì ở trung tâm đại lục, còn những chủng tộc nắm giữ huyết thống đặc biệt thì được đặt ơ dị nhân đại lục (Họ luôn tự xưng là Thần nhân đại lục).
Sau đó, ý chí của hắn dần chuyển hóa thành một phần của ý chí thế giới, pháp tắc thế gới sẽ tự động phân chia tất cả sinh linh, tựa như cách vận chuyển của Lục Đạo Luân Hồi.
Những cư dân bản địa đột nhiên mất quê hương của mình, tính cách sẽ thay đổi một trời một vực.
Nhóm tu hành giả tới từ các thế giới cho rằng Ngũ châu thế giới là Thiên Đường. Vì nơi này không những có linh khí thiên địa nồng nặc mà còn có thể chứa được những tu hành giả cao cấp hơn, không cần phải mạo hiểm trải qua Thiên Kiếp phi thăng.