CHƯƠNG 625: MÃ LƯƠNG
Vương Phác Thực cười nói:
“Khí tức đến từ địa ngục, bức hoạ này quả thực rất phù hợp với Pháp gia của ta, có thể được Chử lão đầu coi là đệ tử quan môn, bồi dưỡng đến mười năm, quả nhiên không phải thế hệ đơn giản, Lý Thanh Sơn gặp nạn rồi.”
Chử Đan Thanh nhớ lại tình cảnh lúc bản thân mới bế quan vẽ tranh, cứ vẽ rồi lại vẽ, hắn chợt cảm thấy hối hận cực kỳ, cảm thấy thẹn đến độ hung hăng đập đầu vào tường.
Nghĩ đến mười năm khổ tu của mình, vừa mới rời núi đã thành trò cười của mọi người, lại còn không được các nữ tu sĩ yêu thích, hắn sắp nổi điên rồi, cứ như bản thân hắn đang trong địa ngục, chịu liệt hoả thiêu đốt.