CHƯƠNG 930: NGỘ
Một bàn tay bỗng chạm vào hạ thân hắn rồi nhẹ nhàng xoa nắn, chiếc lưỡi đỏ tươi thì liếʍ gò má hắn, sau đó kề bên tai hắn và nói:
“Hầu hạ ta cho tốt thì ta sẽ cho ngươi sống thêm một quãng thời gian. Nếu làm ta hài lòng, nói không chừng ta sẽ tha cho ngươi một con đường sống, để ngươi tiếp tục chỉ huy Dạ Du Nhân, cống hiến cho ta.”
Đối với kẻ đang tuyệt vọng mà nói, còn có điều gì hấp dẫn hơn hy vọng, giống như người chết chìm vậy, dù chỉ có một cọng cỏ thì cũng liều mạng nắm lấy.
Cho một tia hi vọng rồi thuần phục hắn từng chút một, cuối cùng lại gϊếŧ hắn bằng cách tàn nhẫn nhất, đây là kết cục mà nàng quyết định cho hắn, chỉ có như vậy thì mới xoa dịu được sự tức giận trong lòng nàng.