CHƯƠNG 1127: BẮN PHÁ
Một nam tử tóc tai bù xù, vẻ mặt lạnh lùng ngồi khoanh chân, trên đầu gối là một thanh kiếm có hình dạng kỳ lạ và ma khí dày đặc.
Thân kiếm đen kịt như mực nhưng cũng không thẳng tắp, mà là chia thành từng đoạn tựa như bảo tháp, độ dài lên tới một trượng, có thể tưởng tượng được cần vóc người như thế nào mới có thể vung được thanh kiếm như vậy.
Chỗ quái dị nhất vẫn là lưỡi kiếm, không phải vàng cũng chẳng phải sắt, không phải đá cũng chẳng phải gỗ, mà là một đống máu thịt uốn quanh huyết quản, ở giữa là một đôi mắt to bằng miệng chén, chỉ có trong mắt chứ không có con ngươi, trong đó phủ đầy tơ máu, trông vô cùng quỷ dị.
Các ma tướng khác đều duy trì khoảng cách mấy trượng với hắn, có loại cảm giác không dám thở mạnh tiếng nào.