CHƯƠNG 1162: GÂY CHUYỆN
Nhấp một ngụm rượu ngon trong ly, thưởng thức điệu múa rung động lòng người này, gần như ai ai có mặt ở đây điều lộ ra vẻ say mê. Nhưng Lý Thanh Sơn để ý thấy sắc mặt của Tự Khánh vẫn là vẻ hờ hững, vô vị. Ngược lại, một văn một võ ở bên trái hắn thì lại tập trung quan sát, mắt không chớp lấy một lần.
Cố Nhạn Ảnh nâng chén, chúc mừng từ xa:
“Tự Khánh, tuy màn ca múa này không thể sánh với Can Thích chiến vũ, nhưng cũng có sự đặc sắc riêng nhỉ!”
Tự Khánh đáp: