CHƯƠNG 1202: KHÔNG ĐẾN
Thời gian trôi qua từng chút một, một vầng trăng cong cong yên tĩnh treo trên trời, trên sân thượng yên lặng đến dọa người, có người mồ hôi đầy trán, muốn rời đi trước, lại sợ bị người ta cười nhạo.
Không nói ai khác, đến cả Liễu Trường Khanh đường đường là tri phủ, trong lòng cũng đang đánh trống, dù Bắc Nguyệt tới cũng sẽ không lạm sát người vô tội đâu nhỉ!
Gió đêm phiêu đãng, Thanh Hà phủ thành, tiếng người sôi nổi, lửa đèn lộng lẫy ánh lên khắp nơi. Mà trên sân thượng này lại giống như một hòn đảo u ám cô độc trôi nổi trên biển khơi, khẽ run rẩy, chờ đợi một trận sóng ngầm không thể dự đoán trước ập tới.
…