CHƯƠNG 1203: CƯỜI, KHÔNG CƯỜI
Chẳng qua đến cái nước này rồi thì vở kịch này không diễn cũng phải diễn, dứt khoát dựa vào người hắn, ngữ khí nũng nịu nói:
"Mấy người này muốn ép ta gả cho Ác Đan, vàng bạc này đều là sính lễ cho ta..."
Liền một mạch kể lại đầu đuôi mọi chuyện, đặc biệt chú trọng mô tả cảnh Ác Phong mắng Bắc Nguyệt là yêu nghiệt, cái gì "Yêu nghiệt kia tới ta cũng không sợ", "Gặp sư phó của ta chỉ có nước chạy trốn", tất cả đều kể lại sinh động như thật, tuy không hề nói dối, nhưng khó tránh thêm mắm thêm muối, làm cho bọn Ác Phong càng có vẻ đáng ghét hơn.
Mỗi khi Thu Hải Đường nói một câu, mấy người Ác Phong lại run lên, rõ ràng là từng câu đều đâm trúng tim đen, trong mắt Thu Hải Đường lấp lánh khoái ý vì báo được thù, bất kể Bắc Nguyệt tới đây là vì cái gì, nghe những lời này xong thì mấy người kia khó mà thoát chết!