CHƯƠNG 1234: DIỄN VÕ
Hắn xuyên qua quảng trường, phát hiện trận liệt Thanh Hà phủ là nhỏ nhất trong cửu phủ, kém xa vẻ nhân đinh thịnh vượng của các phủ khác, nhưng cũng bởi vì trải qua chiến tranh tẩy lễ, đệ tử Thanh Hà phủ có khí chất cùng phong mang khác biệt.
Mà hắn đi tới đâu, nơi đó lập tức an tĩnh lại, mọi người đều ngừng nói chuyện phiếm, ánh mắt tập trung hết vào hắn: thoạt nhìn lại cảm thấy tướng mạo hắn không khiến người kinh ngạc, khuôn mặt màu đồng vẫn có vẻ rất trẻ tuổi, thế nhưng bởi vì phong sương mài giũa mà có một loại trầm ổn vượt qua tuổi tác, nhưng vẫn góc cạnh rõ ràng như cũ, có vẻ cương nghị mà gần như kiệt ngạo.
Hình thể hắn cao lớn cường kiện, bước đi thong dong, vẻ mặt cũng không cuồng ngạo như trong truyền thuyết. Đầu hơi rũ xuống, bộ dáng như có điều suy nghĩ. Nhưng trong ánh mắt di chuyển, mọi người đều cảm thấy hắn không hề đặt mình vào mắt, tựa như mãnh hổ yên tĩnh đi trong rừng rậm, có tự nhiên nhẹ nhàng.
Gia chủ các phủ đều có chút lo lắng: