CHƯƠNG 1267: THÔI XONG
Lý Thanh Sơn đã tin Đại Dung Thụ Vương này không có ác ý rồi, ngay cả sâu mọt nuốt Chửng thân cây mà hắn còn nhẫn nại được, không sử dụng sức mạnh bản thân để loại bỏ thì sao lại có ý xấu gì với họ đây?
Lý Thanh Sơn cũng rất khâm phục trí tuệ thông thái của hắn, điều này cũng giống như khi đối mặt với kẻ ác phô bày uy thế hung uy, tay cầm hung khí thì phải hăng hái phản kháng, liều chết chiến đấu. Mà khi đối mặt với ông lão thông tuệ ôn hòa, tay còn chống gậy thì sẽ khom người xin thỉnh giáo. Thứ chinh phục được lòng người chắc chắn không phải là sức mạnh.
Mà cái Lý Thanh Sơn coi trọng nhất chính là ân oán rõ ràng, nếu đã ăn vỏ cây của người ta, uống nhựa cây của người ta thì cũng nên báo đáp chứ. Hơn nữa còn đạt được yêu đan của Giới Trùng, có thể nói là kiếm bội không lỗ. Hắn phát hiện trong lúc vô tình mình đã hòa vào trong hệ sinh thái này rồi.
Nếu như Yêu vương Thanh Châu là Đại Dung Thụ Vương này mà không phải là Long Vương Mặc Hải thì nhất định sẽ dễ ở chung hơn nhiều.