CHƯƠNG 1292: TÀN KHỐC
Ánh mắt hắn lướt qua chiến trường, lập tức nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc, tuy đã bị nhuốm đầy máu nhưng vẫn nhìn ra được đó là Hách Bình Dương ở Mặc gia đang khua Hoàng Long Đồn Quang pháo, đánh một trận ác liệt với người khác. Chợt một chiếc Xiềng Xích Trấn Ma duỗi ra cuốn một cái, kéo hắn trở lại. Sau đó Lý Thanh Sơn lại thấy Lý Long ở Nông gia, thế là cũng cùng kéo lại luôn, tránh để họ táng thân trong hỗn chiến, lại tiện tay cứu thêm mấy đệ tử của Tiểu Thuyết gia.
Đám người Liễu Trường Khanh nhìn thấy Lý Thanh Sơn đều như nhìn thấy tâm phúc, vừa giữ vững tâm trí vừa theo sát phía sau. Những tu sĩ khác, chỉ cần ai còn chút lý trí thì cũng đều vội vàng đuổi theo, cùng nhau lao ra khỏi cái vùng bùn khổng lồ này. Khi họ thấy hành động của Lý Thanh Sơn thì cũng dồn dập nhảy vào trong chiến trường, nhấc hai tên Luyện Khí sĩ lên, tận lực cứu đệ tử của mình.
Những trong quá trình cứu viện thì không thể tránh khỏi việc bị tấn công, có tu sĩ không nhịn được mà phản kích. Mà một khi phản kích thì sát khí bừng bừng tựa như lửa thiêu, càng khó ngăn chặn, ngay cả mục đích là để cứu đệ tử mà cũng quên luôn, từng người từng người lún sâu vào trong chiến trường, tựa như có một nguồn sức mạnh vô hình lôi kéo họ tiến vào trong “cối xay thịt” này.
Tuy năng lực của tu sĩ Trúc Cơ mạnh nhưng linh lực cũng không phải vô cùng vô tận, cùng lắm gϊếŧ được trăm tên Luyện Khí sĩ thì đã bị đám Luyện Khí sĩ điên khùng vây công cho đến chết.