Mà các nữ nhân thì lại không cần phải canh tác, các nàng chỉ có một công việc duy nhất, đó chính là sinh dục, sinh hết người này đến người khác, mãi đến khi mất đi năng lực sinh dục, cũng sẽ biến thành đồ ăn.
Cứ sinh sôi nảy nở nhiều thế hệ như thế, một số ít người may mắn sẽ được bồi dưỡng thành vu dân Thực Cốt, phần lớn những người còn lại đều sẽ trở thành "thức ăn hình người", sinh ra càng nhiều vu dân Thực Cốt hoặc là thức ăn hình người.
Nơi đây là thánh địa của vu dân Thực Cốt, không cần phải vất vả săn thú, tranh đấu với vu dân khắp nơi là có thể có được đồ ăn sung túc. Nhưng mà cho dù có được dân cư lên đến trăm vạn thì nuôi sống một phần trăm vu dân Thực Cốt cũng đã là cực hạn. Mà số lượng của thức ăn hình người lại bị giới hạn bởi diện tích thổ địa, không thể mở rộng thêm được nữa.
Cho nên mỗi cách mấy năm sẽ có một đám vu dân Thực Cốt bị trục xuất, biến thành những bộ lạc Thực Cốt rải rác, ở khắp nơi trong Vụ Châu, mà trong những bộ lạc này, nếu đạt đến tu vi nhất định, hoặc là bộc lộ ra thiên phú cực tốt thì cũng có cơ hội quay trở về thành Thực Cốt lần nữa, có vô số người hành hương hướng đến.
Nhưng mà dạo gần người hành hương bỗng nhiên biến mất, trong thành thị bàn tán xôn xao, vu vương Thực Cốt phái người đi ra ngoài điều tra lại vẫn chưa có kết quả.