"Đại động chủ Dã Nhân sơn - Vu Vô Phong, vốn là đại sư huynh của Nam Hải Kiếm Các, bây giờ lại bị Huyết Thệ Thư kìm hãm, làm nô lệ dưới tay Lý Thanh Sơn... Đúng rồi, hình như Lý Thanh Sơn kia cũng trạc tuổi ngươi, vẫn chưa tới bốn mươi tuổi, không đến ba mươi tuổi đã vượt qua Thiên Kiếp lần hai."
Trong lòng Kê Trường Phong suy đoán, lần này Vạn Độc lão tổ đến đây rất có thể là vì đối phó với Lý Thanh Sơn, chỉ e chủ nhân Kiếm Các cũng không phải vì giao nhân Hải thị mà là vì cứu viện đệ tử nhà mình, chẳng lẽ Lý Thanh Sơn dựa vào chuyện này mới không sợ hãi, vậy thì đúng là nghĩ đại tu sĩ quá đơn giản rồi.
Tính tình Diệp Đoạn Hải rất cứng rắn, sao có thể bị uy hiếp dễ dàng như vậy, đến lúc đó, còn chưa biết là ai uy hiếp ai. Nhưng cũng chưa biết đâu được, nghe nói Vu Vô Phong đã tiếp cận Thiên Kiếp lần ba, trên tay còn nắm giữ pháp bảo Bạch Hồng kiếm, một truyền nhân như vậy, Nam Hải Kiếm Các cũng không thể không quan tâm.
Kê Khinh Vũ mở to hai mắt, hắn tu hành đạo ở Nam Hải cũng được coi là thiên tài có chút danh tiếng, nhưng tu vi cũng chỉ mới là Trúc Cơ hậu kỳ, còn chuẩn bị tích lũy thêm một hai chục năm nữa mới thử đột phá Thiên Kiếp lần hai. Nếu đem so sánh, Bạch Hồng kiếm chủ Vu Vô Phong mới được xem như đại thiên tài thanh danh hiển hách, lại bị Lý Thanh Sơn chế trụ làm nô bộc làm tôi tớ, đây là sức mạnh cỡ nào chứ.
Thấp thoáng hiểu được ý của Kê Trường Phong, nước trong này quá sâu, cũng không phải chuyện hắn có thể tham gia, hễ là nhân vật được điểm đến, cho dù hắn là ái tử của Trường Phong Vương cũng tuyệt đối không nên đắc tội.