Từng khe nứt màu lửa đỏ từ chân núi Tiểu Vân Phàm Sơn lan tràn về phía trước, mãi đến đỉnh núi, ầm, dung nham phun trào, Tiểu Vân Phàn Sơn cũng biến thành một ngọn núi lửa phun trài.
Cùng lúc đó, đại trận thủ sơn của Trung Vân Phàm Sơn cũng đã sắp sửa sụp đổ, theo tiếng vang lớn này vang lên, toàn bộ Cự Hạm Đảo đều lắc lư mạnh, pháp trận ở Trung Vân Phàm Sơn cũng sụp đổ theo, oanh oanh liệt liệt mà bốc cháy, lại là vài tiếng kêu cứu, mấy đốm lửa, biến thành tro tàn.
Đùng! Lại có một ngọn núi lửa ra đời, đám cháy trên Cự Hạm Đảo càng thêm mạnh mẽ, tuy rằng Kê Trường Phong đã cực kỳ tức giận, nhưng sóng nhiệt cuồn cuộn vẫn ép gió mạnh lùi lại, hàn khí mà Cộng Uyên thả ra vừa mới ra khỏi Đại Vân Phàm Sơn cũng đã bị triệt tiêu ngay lập tức, hơi nước cực dày vờn quanh Cụ Hạm Đảo cũng đã bị tro núi lửa đen nghìn nghịt nuốt trọn.
Đại Vân Phàm Sơn biến thành một tòa đảo cô đơn giữa biển lửa.
"Lần này thì phiền phức to rồi!"