Nếu ở trước niết bàn, linh quy huyền giáp này ngoại trừ làm hắn phân tâm và lãng phí yêu khí của hắn ra thì chẳng có bất cứ tác dụng phòng thủ nào, một khi sức mạnh chênh lệch đến trình độ nhất định, dù kỹ xảo có cao minh cỡ nào thì cũng trở thành một trò xiếc nhàm chán.
Nhưng mà bây giờ lại không giống nhau, Hỏa Diễm Cự Thần điên cuồng tấn công, ngọn lửa trên cơ thể đã tối đi một chút so với lúc ban đầu, cơ thể đều thu nhỏ đi một ít, tuy rằng vẫn cao lớn hơn Lý Thanh Sơn rất nhiều, nhưng rõ ràng sức mạnh đã tụt xuống.
Đây chính là điểm yếu lớn nhất của Hỏa Diễm Cự Thần, tuy rằng ở thời kỳ đỉnh cao nó có thể sánh bằng Long Vương Mặc Hải, nhưng dù sao cũng không phải là một vật sống, sức mạnh của nó sẽ bị tiêu hao.
Vốn dĩ cái này cũng không coi như là điểm yếu, nếu ở trên Cự Hạm Đảo đầy dung nham, địa hỏa hừng hực thì Hỏa Diễm Cự Thần có thể duy trì thời gian chiến đấu rất lâu, gần như là tồn tại có thể nghiền áp, hủy diệt hết tất cả mọi thứ.
Nhưng mà ở trong tu la tràng này lại không có cơ hội để bổ sung sức mạnh, dùng bao nhiêu sẽ ít đi bấy nhiêu.