Ba vị Giao Nhân Vương chạy đến cứu viện kia nhìn thấy quang mang chói mắt len lỏi khắp biển cả, sau đó ngày càng mở rộng ra. Đợi tới khi quang mang biến mất, trên mặt biển lại xuất hiện một hình cầu trống rỗng có đường kính ngàn trượng, nước biển trong đó không phải bốc hơi hết, mà là trực tiếp hóa thành hư không.
Làn gió nóng rực thổi vào mặt, ba người đều vô cùng sợ hãi. Nếu người đón nhận một chiêu này là ba người họ thì chắc chắn kết quả chỉ có thể là vẫn lạc. Họ còn cho rằng Cộng Uyên chắc chắn đã chết, nhưng đột nhiên cảm nhận được khí tức của nàng vẫn còn tồn tại, không khỏi vui mừng mà vội vàng chạy đến.
Ba người Chúc Phần đều tái mặt đi, họ không ngờ rằng đã làm tới mức này rồi mà vẫn chưa giết được Cộng Uyên.
Chúc Diễm thốt lên căm hận:
"Lại là tên Lý Thanh Sơn kia!"